Tuesday, January 20, 2009

Hán Thành

Korean Food

Ở Hán Thành mùa hè nóng rực lửa, cuối tuần tôi hay đáp xe điện ngầm đi ngao du các trạm xe chằng chịt, ghé các trung tâm mua sắm ở ngay từng trạm. Ăn kim chi nhiều ngán tận cổ, vừa cay vừa nóng. Lâu lâu ăn thì thú vị, còn ăn hàng ngày, tuần này qua tuần khác chỉ có nước chết. Nhiều lúc, phải đi cả tiếng đồng hồ, từ Ichon lên tuốt Seoul để tạt qua tiệm phở Việt Nam, làm một tổ phở cho đở nhớ mùi hành trần, mùi hồi, mùi nước phở thơm lừng tận xứ California.

Saturday, January 10, 2009

Menu in Paris.........

Menu in Paris, Praha, Japan and .....

Paris Hoa Lệ

Thực đơn ở Nhật
Ăn trưa ở Praha
Ăn phở Việt Nam bằng tô Tam Thái 500 năm cổ thì còn gì bằng....

Wednesday, January 7, 2009

Ăn Cắp, Độc Tài và Phở

May 31 - Hôm nay máy bay ghé phi trường Japan vài tiếng trước khi về lại San Francisco, rảnh rổi ngồi đọc ba cái tin xe cán chó trên net nên mới có chuyện viết, nhiều điều không nói không được. Hồi tháng 3 vừa rồi, bà Võ thị Hồng Phiếu tổng giám đốc hãng bia ở Huế, kiêm bí thư đảng ủy đi Thái du lịch. Vô khu mua sắm máu tham nổi lên, dòm trước dòm lui đớp cái kính $120 dollars bỏ túi. Tới chừng sắp sửa lên máy bay bị an ninh giữ lại, lập biên bản phạt, giam cho hai tháng tù ở Bangkok về tội ăn cắp, vừa quê vừa nhục. Hình như bà không biết hệ thống thu hình theo dõi từng ly, từng tý. Thấy để hớ hênh, bản chất ăn cắp tham nhũng ở Việt Nam quen, ra nước ngoài tưởng bở, cầm lòng không đặng nên dính chấu.
 Bà Võ Thị Hồng Phiếu, Tổng giám đốc hảng bia ở Huế

Đài Bắc - Đài Nam

Ngày 27 tháng Năm - Thời gian gần đây tôi đi xa nhiều. Lúc từ San Francisco đến Hán Thành, lúc thì Đài Bắc. Có khi đi Tokyo, lúc về lại Đài Nam. Ở California chừng vài ba tuần, lại khăn gói ra phi trường. Vợ con không vui lắm, lúc đầu còn chia tay, bịn rịn. Sau quen rồi, đi như đi chợ, đưa tiển làm gì. Tôi sợ mình không còn cơ hội để kịp ghi lại những suy tư, dằn vặt, cãm nhận. Hoặc mình bị quên khi cuộc sống cứ cuốn hút, hoặc ngã xuống một cách bất ngờ. Ở lứa tuổi trên 40, con người bắt đầu sống hàng tháng, thay vì hàng năm.



Bắp cải cẩm thạch và miếng thịt heo kho xì dầu bằng đá

Hồng Kông Quá Vãng

May 28, 2005 - Kỳ rồi tôi ghé Hong Kong. Gần 20 năm mới trở lại phi trường Kai Tac. Nơi đây hồi 1982, lớ ngớ xách cái túi ICEM để chờ hướng dẫn lên máy bay sau hai năm sống trong trại tỵ nạn. Cạnh tôi, người Vợ trẻ măng, lóng ngóng, ngơ ngác như chim mới ra ràng. Hai mươi năm sau trở lại một mình, bồi hồi, nhìn quanh nhìn quẩn thấy mình già đi, vật đổi sao dời, mới đó mà đã hơn 20 năm biệt xứ.

Chợ Cẩm Thạch và Đồ Cổ Đài Loan

Hôm nay Chúa nhật 29 tháng 5, ăn sáng xong tôi quyết định đi chợ đồ cổ và cẩm thạch Đài bắc. Từ khách sạn, taxi chạy chưa tới 10 phút, tốn gần 100 đài loan tệ ($ 3.50 dollars). Lên tới nơi vẫn còn sớm, chưa tới 10 giờ. Các gian hàng cẩm thạch đang bắt đầu bày biện, đủ vòng, đủ nhẩn, đủ bông tai, màu xanh chóng ngợp cả chợ. Tiếng xi xô ầm ỉ, người Tàu thường ăn to nói lớn, đứng ngoài không biết cứ tưởng họ đang cải lộn. Tôi đi tới đi lui, rảo nát cả chợ mà chẳng mua được gì vừa ý, trong bụng cứ sốt cả lên, vì hai ngày vừa qua sinh nhật Vợ, không có món quà khó ăn khó nói. Cẩm thạch Vợ tôi không thích, trông có vẻ vừa già, vừa giống Tàu. Thấy đôi bông tai hay hay cũng muốn hỏi mà sợ thách trên trời dưới đất. Mở miệng nói tiếng Anh lập tức nâng giá lên gấp ba gấp bốn, trả giá không phải nghề của đàn ông.


Chuyện Lạ Đài Loan

.

Hôm qua, ngày 29 tháng Năm một tay anh chị ngoại hạng ở Đài Bắc qua đời, tay này ác chớ không vừa, vậy mà đến 93 tuổi mới khăn gói gặp Năm Cam. Chuyện lạ là hôm đưa đám tang, giới anh chị khắp Đài Loan đổ về tràn ngập. Không những chỉ có anh chị Đài Loan, cả mấy ông trùm ở Nhật như Yamaguchi-gumi, Sumigosi, ông trùm 14K, một trong tứ Đảng ở Hong Kong, ông trùm cai quản hầu hết sòng bạc ở Macao… cũng hiện diện với phái đoàn hùng hậu. Tiếc Năm Cam đi sớm, nếu không dám đóng bộ đồ đen kiểu du kích đến chia buồn lắm.

Sâm Bổ Lượng ở Đài Loan

30 tháng Năm - Sáng nay thứ Hai đi làm, từ Taipei lên Hsinchu mất 1 giờ đồng hồ, tiền xe tốn $2,000 đài loan tệ ($70.00 dolars). Vì mai về California nên ở lại Taipei cho tiện, mọi khi vẫn ở Hsinchu cho gần. Không như Đài Bắc, Hsinchu buồn bả, chẳng biết đi đâu. Tối ngày ở trong khách sạn như cực hình, mấy tiệm buôn mom and pop giống Saigon, đằng trước để cái quầy bán hủ tiếu, bán mì, trong nhà kê dăm ba bàn, mấy cái ghế để khách ngồi ăn. Vắng khách, ông chủ ngồi trước tiệm quạt phành phạch làm nhớ quê nhà những buổi trưa hè.