Thursday, January 24, 2013

Phượng Ơi Đừng Đỏ Nữa

A Lonely Bird - by DTC (Oil on canvas)

Mỗi lần em đếm môt mùa Xuân
Là thấy hồn tôi Hạ mất rồi
Ôi lá vàng Thu bay trước gió 
Tóc sầu rơi rụng lúc Đông sang

Mỗi lần em vẫy bước sang ngang
Thì phấn son môi chắc nhạt nhoà
Ừ níu thời gian bằng áo luạ
Mà bóng chiều qua cũng lạnh lùng

Mỗi ngày em đứng ngóng trong ai
Hạ đến Xuân qua vẫn miệt mài
Thu có rã rời, Đông ướt lạnh
Thì người đi, xa vẫn mù khơi

Mỗi lần em cạn chén cho say
Ta rót ừ thôi mộng tang bồng
Uống thêm chai nữa Tiên thành Phật
Sắc viết thành Không phước cõi lòng

Mỗi lần hoa phượng đỏ bên sông
Áo trắng em ơi chậm lấy chồng
Để con đường Nguyễn thôi hiu quạnh
Con dốc cầu Phan kẻ đợi trông

Mỗi lần em đếm một mùa trăng
Hàn Mặc về đây cũng lạnh hồn
Lầu ông Hoàng đứng run trong gió
Có chở trăng về vọng cố nhân

Mỗi chiều em quét lá thu phong
Biển động Đồi Dương cá trỡ mình
Có con Dông nhỏ nằm trên cát
Thở chút tình không ở cuối đời.  

Đỗ Thành Công

No comments:

Post a Comment